EM VỀ
Em về trong thinh lặng
Im nghe tiếng lòng buồn
Nhìn nhau mà chẳng nói
Sầu chỉ sầu mênh mang
Em về trong thinh lặng
Gió xào xạc bên thềm
Trời khuya nào em đứng
Đợi chờ ánh trăng tan
Em về trong thinh lặng
Sóng vẫn vỗ quanh bờ
Rì rào lời muôn thuở
Ôi tình yêu... tình yêu...
Em về trong thinh lặng
Đâu đây tiếng thở dài
Rồi đêm nào em khóc
Những giọt lệ tràn mi
LỜI TÌNH CHO ANH
Lời tình nào em viết
Khi em tròn đôi mươi
Là lời đầy mật ngọt
Hoa thơm và tiếng cười
Lời tình nào em gởi
Khắc trên bãi cát vàng
Sóng mang lời em viết
Vào lòng biển chứa chan
Lời tình nào em nhắn
Nơi bậc thềm hôm nao
Vi vu kìa ngọn gió
Đưa lời em bay cao
Lời tình nào em kết
Giăng nối những sao trời
Để màn đêm bí ẩn
Bị đẩy lùi chơi vơi
Là lời tình em viết
Cho anh, chỉ riêng anh
Mong lời như dòng suối
Chảy trong anh mát lành
MƯA HẠ
Mưa hạ chiều qua ngõ
Đẫm ướt cả kiếp người
Lạc bước trên xứ lạ
Vô tình mưa vẫn rơi...
Mưa hạ chiều đến vội
Lời sám hối muộn màng
Nụ cười chưa kịp tắt
Sợi buồn đã vương mang
Mưa hạ nhiều kỷ niệm
Đọng những giọt xa xưa
Phải chăng mưa ngày cũ
Ướt đến tận bây giờ?
Mưa hạ đến chiều nay
Chợt khóe mắt nghe cay
Giữ người trong ký ức
Biết rằng người có hay?
ĐỪNG HỎI EM
Đừng hỏi em rằng có thương anh
Có. Không. Không. Có. Dạ chẳng đành
Từ buổi em đi hoa mấy độ
Trăng tròn rồi khuyết biết chăng anh?
Đừng hỏi em rằng có yêu anh
Cuối thu từng chiếc lá xa cành
Giọt mưa đuối lòng lời từ giã
Đăm đắm mắt nhìn phía không anh!
Đừng hỏi em rằng có nhớ anh
Xin giữ cho nhau giấc mộng lành
Kẻ ở, người đi. Dòng lệ chảy
Hòn Vọng Phu thẫm phía trời xanh...
Biết nói ra sao đây với anh
Rằng nhớ. Rằng thương. Rằng yêu anh?
Thôi anh đừng hỏi . Xin đừng hỏi
Thời gian thay em trả lời anh
BA MÙA
Ta bước chân qua bậc thềm mùa hạ
Tiếng ve nào hối thúc kết mùa mau
Đốm phượng đỏ thắp sáng cành xanh lá
Đêm qua đi. Ngọn lửa cháy lụi tàn
Giọt mưa thu rơi vội vương trên tóc
Vô tình sao. Em khép lại mắt nâu
Đóa cúc vàng ẩn trong chiều sắc tím
Ngọn cỏ lau phấp phới, không sắc màu
Đến bên ta mùa đông cùng giá lạnh
Thắp lửa hồng sưởi ấm giấc mộng xưa
Gió đuổi nhau đi - về nơi góc phố
Em ra đi. Và đi mãi. Không về .
Ta ru tình trên chiếc bóng ngày qua
Vì mùa xuân đã theo em đi mất
Hoài niệm một thời yêu thương, mong nhớ
Kết cuộc tình. Ai là kẻ trắng tay ?
ĐÔNG HOUSTON
Chớm đông rồi. Người hỡi có biết không?
Trời Houston lạnh giá đến nát lòng
Chiều một mình đi về trên lối nhỏ
Nhớ một người. Em khóc một dòng sông
Chớm đông rồi. Người hỡi còn chờ mong?
Có còn hát câu thương yêu ngày cũ
Hay quên rồi từng con đường góc phố
Cũng chiều đông nào ta đã dừng chân?
Chớm đông rồi. Lá rơi đầy ngoài sân
Nhặt kỷ niệm em đem về ấp ủ
Thấy nao lòng trước những điều không thực
Anh xa lạ rồi. Mộng ước hóa hư không
Đến bao giờ cuộc đời bớt gai chông
Để tình yêu giăng hoa về khắp ngõ
Ta bên nhau nói lời yêu chân thật
Hạnh phúc dẫu muộn màng
Hạnh phúc hết trái ngang...
BIẾT CHÂN TÌNH LÀ THẬT ?
Viết từ bài hát CHÂN TÌNH
Chân tình nào anh sẽ dành cho em
Khi một mai lỡ rằng ta xa cách
Kỷ niệm buồn nhạt nhòa dòng nước mắt
Gạt lệ sầu, mình đưa tiễn nhau đi...
Đó sẽ là những giây phút chia ly
Em giấu mặt trên vai anh khóc ngất
Đâu ai biết trên con đường phía trước
Anh ra đi, rồi có về bên em?
Những chiều mưa trong nỗi nhớ dịu êm
Em ướt lạnh âm thầm một mình đợi
Lãng quên giăng, kéo nỗi buồn thành sợi
Sau cơn mưa rồi sẽ có bình minh?
Nguyện tháng ngày luôn là những sớm mai
Đưa nhọc nhằn, buồn đau vào quá khứ
Biết đâu trong đời, chân tình là thật
Hoa nở đúng mùa trên những bàn tay
THÌ
Em chia thì quá khứ
Cho tiếng cười hôm qua
Tình ta và vạt nắng
Lung linh muôn lời ca
Em chia thì hiện tại
Cho nỗi buồn hôm nay
Khi tình không còn nữa
Khi ta đã đổi thay...
Quá khứ và hiện tại
Em chênh chao giữa dòng
Biết con thuyền hạnh phúc
Còn bơ vơ, long đong
Là chuỗi ngày phía trước
Bí ẩn thì tương lai
Có hay không... anh hỡi
Tiếc thương cho ngày mai?
LÝ TRÍ VÀ CON TIM
Đã lâu rồi em chẳng thể làm thơ
Nguồn cảm xúc đã cỗi cằn khô cạn
Như nỗi lòng chưa một lần bày tỏ
Chiều mưa nào đành chìm vào lãng quên
Em bước hoài không qua một dòng tên
Lời tình tự rớt trong chiều giông bão
Giọt buồn thấm vào hồn thành nỗi nhớ
Từng chuỗi sầu em kết vụn vằn rơi
Giữa chúng ta là khoảng cách chơi vơi
Cho em đếm những bước chân mỏi mệt
Dù em biết anh không là tất cả
Cuộc đời còn nhiều thứ đáng bận tâm
Tình nào đẹp bằng mối tình lặng câm
Trong đêm tối tỏa ngời tựa ngọc quý
Chỉ buồn thay khi ánh dương vừa ló
Lại lu mờ đi trông thật đáng thương
Thơ em viết sẽ trở thành vô nghĩa
Vì chúng hoài không đến được bên anh
Nếu một ngày em không làm thơ nữa
Không có nghĩa em đã quên anh rồi .
CÓ NHỮNG
Viết cho G
... Sau những cơn mơ và hoang tưởng
Ta và em lại trở về cuộc sống đời thường ...
Có những buồn đau gắn liền cùng số phận
Có những cuộc đời ngậm ngùi đắng cay
Có những giọt nước mắt rơi chẳng ai hay
Có tiếng nấc nghẹn ngào trong đêm vắng
Có nỗi lòng ngỡ lặng thầm, sâu lắng
Lại âm vang, thênh thang giữa bầu trời
Khoảng lưng chừng lồng lộng cánh sao rơi
Ta chợt nghiệm ra những điều rất thực ...
... Rằng sâu tận những muộn phiền, buồn bực
Cuối đoạn đường rồi, ta vẫn ở trong nhau
Và khoảng cách có ý nghĩa gì đâu
Khi hai trái tim đã chung cùng nhịp đập
... Rằng giữa bộn bề những lo toan tất bật
Ta vẫn âm thầm kiên nhẫn hướng về nhau
Ta vẫn đau với bất hạnh của nhau
Ta luôn mong mình mãi hòa thành một
Ta xin em đừng nghĩ điều dại dột
Nhờ Bão Giông, em thêm quý Bình Yên
Như cánh buồm sừng sững đón gió lên
Vượt sóng nước, thuyền em ra biển lớn ...
Trang oi, giờ không làm thơ nữa ha?kakaka
ReplyDelete